Thứ Bảy, 10 tháng 5, 2008

Chọn mãi mới được một ngày


Chọn mãi mới được một ngày
Gặp em để quyết giãi bày yêu thương
Hai đứa ngồi trên bờ mương
Công nông thì chạy trên đường, bụi ghê
Cứ thế mà buôn dưa lê
Mãi không đề cập vấn đề trọng tâm
Anh liền nói chuyện lòng vòng
Đợi em sơ ý là cầm tay luôn..
Ngờ đâu anh chộp đã nhanh
Em rút tay lại còn lành nghề hơn
Mất đà anh lộn xuống mương
Bò lên đã thấy em chuồn từ lâu.
Vừa về anh vừa lầu bầu:
"Biết thế bố bỏ từ lâu cho rồi".


Hôm nay mồng tám tháng ba
Tôi giặt hộ bà cái áo của tôi
Phần bà được một đĩa xôi
Ưu tiên phụ nữ nên tôi ăn giùm

Nhìn xa cứ ngỡ Thúy kiều
Lại gần mới biết người yêu Chí Phèo!
Khẩu trang, nón kính em đeo!
Anh mà chọc ghẹo em theo anh liền!
Hôm nay may mắn gặp tiên!
Dáng đi yểu điệu nhìn duyên quá à!
Bỏ nón bỏ khẩu trang ra
Trời ơi! Muốn xỉu thì ra quỷ già.......
Lênin sinh ở nước Nga
Cớ sao đứng giữa vườn hoa Ba Đình
Hai tay ông cứ khuỳnh khuỳnh
Ông sợ kẻ trộm nó rình sau lưng

Lên cao mới biết núi cao,
Có bồ mới biết rất hao túi tiền

Nhìn ông đã thấy ông già
Nhìn bà mới thấy bà già hơn ông

Người này lấy oán trả ơn
Người kia nợ oán lấy ơn báo đền
Người này chạy chậm như sên
Người kia thì chạy mũi tên không bằng
Người kia đã thấy nhiều răng
Người này một nửa đã bằng người kia
Người kia uống rượu bằng nia
Người này uống rượu bằng thìa mới kinh

Ngồi buồn đốt một đống rơm
Rơm cháy thành khói chẳng thơm tý nào
Khói bay đến cổng Nam Tào
Ông trời mới hỏi thằng nào đốt rơm?

Nguời nào mà chảng có lông
Sau đây bài "Lá diêu bông" bắt đầu

Trên trời mây trắng như bông
Ở dưới cánh đồng mông trắng như mây

Trẻ em thường thích ở trần
Nhưng mà người lớn có phần thích hơn

Nhận được thư em lúc nhá nhem,
Mừng mừng tủi tủi mở ra xem
Trong thư em viết dăm ba chữ:
"Anh ơi ngày mai nó lấy em".

Trên đời gì rẻ bằng xôi.
Anh đây chẳng tiếc mời em ăn cùng.
Giờ đây em đã ăn rồi.
2 ngàn em nhớ trả giùm cho anh!

Thi đua ta quyết thi đua
Thi đua ta quyết tiến lên hàng đầu
Hàng đầu rồi biết đi đâu?
Đi đâu không biết hàng đầu cứ đi !

Con người càng lúc càng đông.
Thạch Sanh thì ít, Lý thông thì nhiều.

Thân em như giếng giữa đàng.
Người khôn rửa cẳng, người phàm rửa chân!

Râu tôm nấu với ruột bầu.
Chồng chan vợ húp gật đầu khen ngon.
Chỉ tội cho cái thằng con.
Đứng ngoài chầu chực biết ngon là gì.

Chắp tay lạy cụ tình yêu.
Cho con lấy được nàng Kiều ngày nay.
Cụ nhìn trợn mắt cau mày.
Không đưa hối lộ thì đây đếch ừ.

Má ơi đừng gả con xa.
Chim kêu vượn hú biết đâu mà lần.
Má ơi đừng gả con gần.
Con qua xúc gạo nhiều lần má la.

Cá không ăn muối cá ươn.
Chồng cãi lại vợ ra đường bơm xe.

Trên trời có đám mây xanh.
Ở giữa mây trắng xung quanh mây vàng.
Nếu mà anh lấy phải nàng,
Anh thà thắt cổ cho nàng ở không.

Giám thị nhìn em giám thị cười.
Em nhìn giám thị lệ tuôn rơi.
Cổng trường đại học cao vời vợi.
Đồng ruộng mênh mông đón em về.

Này cô con gái nhà ai.
Cớ sao dám hái hoa nhài nhà tôi.
Hái rồi thì hãy ...lấy thôi.
Còn chưa hái được để tôi...hái dùm.

Trên đồng cạn dưới đồng sâu.
Vợ chồng cấy cấy là thằng cu ra đời.
Học không yêu yếu dần rồi chết
Yêu không học không ngóc được lên.

Vầng trăng ai xẻ làm đôi .
Nửa in gối chiếc, nửa soi dặm trường.
Đêm qua anh ngủ trên giường.
Nhớ em tỉnh giấc, lọt giường gãy xương.

Trăm năm cừu vẫn là cừu.
Ăn xong rửa chén là điều dĩ nhiên.

Cái giường mà biết nói năng.
Thì ông hàng xóm hàm răng chẳng còn.

Cứ chơi cho hết đời trai trẻ,
Rùi âm thầm lặng lẽ đạp xích lô.

Dây tơ hồng ...quấn quanh chuồng lợn.
Tình chúng mình có tợn quá không em??

Râu tôm nấu với ruột bầu,
Chồng ăn nhổ toẹt lầu bầu chê ngu!
Thu đi để lại lá vàng
Anh đi để lại cho nàng thằng cu.

Mùa thu nối tiếp tiếp mùa thu,
Thằng cu nối tiếp thằng cu ra đời.

Khi xưa vác bút theo thầy
Bây giờ em lại vác cày theo trâu.

Tình chỉ đẹp khi tình dang dở .
Cưới nhau về tắt thở càng nhanh.

Đường về đêm tối canh thâu.
Nhìn anh tôi tưởng con trâu đang cười.
Hoa chanh nở giữa vườn chanh.
Còn em hoa súng thì đành ở ...... ao.

Con cò đi uống rượu đêm.
Đậu phải cành mềm lộn cổ xuống ao.
Còn anh chả uống ngụm nào.
Cũng say ngây ngất ngã vào lòng em.

Thương anh chín đợi mười chờ.
Đến khi mười một, em lờ bỏ anh.

Một con ngựa đau, cả tàu ...bỏ chạy.
Một người vô nét, cả nhà kẹt phone.

Con vua thì lại làm vua
Con gái bác sỹ khó cua vô cùng
Kén canh chọn cá lung tung.
Mai kia ở giá chiếu mùng lạnh tanh.

Chiều chiều ra đứng ngõ sau.
Thấy em yểu điệu cầm daọ...mổ gà.
Con gà em cắt làm ba.
Trời ơi có phải em là.....em không??

Gió đưa bụi chuối sau hè.
Giỡn chơi chút xíu ai dè... có con.

Trên đồng cạn dưới đồng sâu
Chồng cày vợ ở nhà lầu ngồi chơi.

Chử Đồng Tử và Tiên Dung Version 8x


Tác giả: Đâu đó trên mạng :D

Ngày xưa ở một làng kia
Có cha con nọ nhà rìa bờ sông
Nhà nghèo không có một đồng
Người cha có khố, con không có gì
Một hôm cha sắp ra đi
Gọi người con lại dặn gì mấy câu
Con ơi! Con sống còn lâu
Còn ta, ta sắp sang chầu bên kia!
Quần bò con giữ lấy đi
Về sau tán gái có gì đi chơi
Nhà ta giàu có ba đời
Chỉ vì đề đóm mà ra thế này.
Con ơi! Hãy hứa từ nay.
Thôi trò cờ bạc để rày làm ăn.
Nói xong, cha bỗng nhăn răng
Miệng sùi bọt mép, mắt căng lên trời
Đồng Tử thấy bố qua đời
Không tiền mai táng thân phơi giữa đồng
Chẳng đành để bố tồng ngồng
Mặc quần cho bố, giơ mông về nhà
Một hôm công chúa đi qua
Đang ngồi ngắm cảnh, bỗng da ngứa mần
Công chúa bèn trút áo quần
Thấy quanh mình vắng nhảy ầm xuông sông
Ai dè, rơi trúng Tử Đồng
Đang mò cua cá dưới sông Nhị Hà
Đồng Tử sợ quá, tưởng ma!!!
Định thần nhìn lại, hoá ra là người
Đồng Tử thấy thế liền cười!!!
Thế là ta sẽ đổi đời từ đây
Tử rằng:"Cô lấy ta thôi
Cô mà không lấy, ta thời tố cô
Bố cô mà biết? Xong rồi!
Thì ông ta giết cả tôi lẫn nàng"
Tiên Dung hoảng hốt vội vàng:
"Em thì em sẽ sẵn sàng lấy anh
Nhưng khi về đến kinh thành
Vua cha biết chuyện thì anh đi đời"
"Em lo xa quá em ơi!
Ở đây buôn lậu bằng mười về kinh"
Nàng nghe đến đó đồng tình:
"Thôi thì cũng được. Chúng mình lấy nhau"
Hai người từ đó về sau
Đi buôn ma tuý nhà giàu rất nhanh
Một hôm tin đến kinh thành
Vua cha biết chuyện giận xanh cả người
Tại sao lại thế hả trời!
Nó có ma tuý không mời ta sao
Ta đây tuy tuổi đã cao
Nhưng mà phải rít thuốc lào đấy thôi!"
Nói xong truyền gọi bề tôi
Đem quân đến đánh để lôi con về
Quan quân vừa đến triền đê
Bỗng nhiên có tiếng rề rề trên cao
Rồi đâu gió cuốn ào ào
Bốn bề cát bụi không sao thấy đường
Tướng quân con mắt tinh tường
Nhìn về phía ấy mà thương số mình
Đồng Tử biết trước tình hình
Xe tăng đã sắm, pháo mìn đã mua
Nhưng địch đông quá , sợ thua
Trực thăng chờ sẵn làm tua (tour ) sang Lào
Ai dè, tốc độ quá cao
Máy bay nghiêng cánh, ngã nhào xuống sông
Dưới sông là bọn giặc Mông
Là quân xâm lược tấn công nước nhà
Trực thăng thẳng hướng mà sa
Thuyền cao cũng đắm, phà to cũng chìm
Việt Vương thấy thế sướng mình
Trước sau ập tới ngư kình một phen
Địch quân tơi tả như hèm
Bốn bề bủa kín tưởng kèm thiên la
Bấy giờ cọc mới nhô ra
Thuyền đâm vào cọc thế là chìm luôn
Bốn bề tên bắn như tuôn
Tướng giặc khồn đốn đành giương cờ hàng
Thuyền trôi xác giặc ngổn ngang
Máu loang đỏ thắm , nước tràn bờ cao
Việt Vương lúc đấy thều thào
"Ai vừa tới giúp? Ta nào có hay
Thôi thì ta tính thế này:
Để ghi công họ ta xây miếu thờ
Đầm này tên gọi Nây-chờ (Nature = Tự Nhiên )
Bãi này Nhất Dạ hãy thờ ở đây!!!!"

Cuộc Sống

Tác giả: vuvan1506@yahoo.com (ChanhYeu.info)


- Hắn tình cờ quen cô bé trên mạng, cô bé đang thất tình. Hắn chưa gặp cô bé, nhưng qua những bài viết, qua webcam hắn thấy cô bé có sức hút lạ kỳ.

Một cô bé tí xíu, thật đáng yêu. Hắn đang thích cô bé, nhưng hắn sợ, hắn đã quá mệt mỏi với những tình cảm trai gái, hắn chỉ thích chọc ghẹo thôi, như một thú vui...

Hắn luôn là một người vui tính trên mạng, luôn cười kể cả khi buồn nhất, hắn đem cho những người bạn ảo của hắn niềm vui. Trái ngược hoàn toàn với bản chất đời thực của hắn với vẻ bất cần đời, lếch thếch, luộm thuộm.

Hắn là kẻ rất keo kiệt trong lời nói, làm như nói ra một câu là hắn sút đi vài kg. Hắn cũng chẳng phải đứa thân thiện, suốt ngày lầm lì, ít quan hệ. Nhưng hắn cũng có điểm đáng yêu lắm - biết chơi guitar- hắn yêu guitar còn hơn bất cứ thứ gì. Suốt ngày đắm chìm trong âm thanh guitar mộc mạc đầy quyến rũ, với hắn guitar là người tình chung thuỷ.

Nhưng bây giờ hắn đang sợ phụ bạc với người tình guitar của hắn, hắn đang yêu một người, một người bằng xương bằng thịt, người này thật đáng yêu, và đầy quyến rũ như người tình guitar của hắn. Hắn thu tình khúc tặng cho cô bé. Hắn sáng tác tình ca về cô bé, nhưng hắn không tặng vì hắn biết nó dở ẹc...

Trên mạng hắn lại vui vẻ, hay nói, hay cười. Cuộc sống của hắn dường như hai mặt, nhưng dạo này bên ngoài hắn cũng hay cười hay nói lắm, cuộc sống ảo đang làm thay đổi cuộc sống thực.

Hôm nay cô bé khóc, khóc vì chuyện tình buồn của cô bé, hắn cũng buồn, chẳng vui. Nhưng hắn là người cười trong mọi hoàn cảnh mà. Hắn lại chọc:

- Em buồn anh cũng chẳng vui được.

- Tại sao?

- Tại vì anh đang tấn công em, thế mà em ỉu xìu thế này, chẳng phòng thủ gì cả. Anh tấn công thắng rồi em lại đổ thừa tại em không phòng thủ.

Hắn lại nhe răng cười, hắn vui vì nghĩ chắc cô bé vui...

Hắn về nhà ôm guitar hát bài hắn sáng tác tặng cô bé, vẫn cái giọng è è vịt đực, hơi sến, nhưng thấy vui:

"....Này người anh thầm yêu ơi
Hãy cho anh mang đi bao ưu phiền.
Này người anh thầm yêu ơi,
Hãy cho anh lau đi bao lệ sầu.
Này người anh thầm yêu ơi,
Hãy cho anh được có em trong vòng tay
...yêu thương...
...của anh".

Và tình yêu bắt đầu như thế...


Rửa hận

Nông trại xôn xao vì những lời bàn tán, khen ngợi: chị gà mái vừa đẻ được một quả trứng nặng đến hơn 1 kg...
Các phóng viên từ khắp thế giới đến thăm hỏi và lia lịa ghi chép để đăng tin giật gân này...
Một phóng viên kéo gà trống ra và hỏi:
- Ông đánh giá gì về sự kiện trọng đại này?
- Miễn bình luận!
- Ông có dự định lặp lại kỳ tích này không?
- Không!
- Vậy ông có dự định gì cho thời gian sắp tới?
- Thiến thằng đà điểu khốn nạn!