Thứ Hai, 13 tháng 4, 2009

Nguyễn Thế Tấn, Đội 25 - Phân trại số 2 - Trại giam Tân Lập, Hạ Hòa, Phú Thọ

"Mẹ ơi con ở chốn này
Đêm đêm thương nhớ, ngày ngày chờ mong
Vậy mà khi gặp mẹ xong
Đã nghe day dứt cõi lòng tái tê
Đường xa vất vả mẹ đi
Thương con nào quản bộn bề gian lao
Vượt qua sông rộng núi cao
Tuổi già sức yếu làm sao dễ dàng
Mẹ giờ như chiếc lá vàng
Đậu trong giông tố lại càng mong manh
Đầu bạc nuôi kẻ đầu xanh
Sinh con bất hiếu phận đành xót xa
Sinh thành, dưỡng dục thiết tha
Chỉ mong đến lúc về già cậy trông
Con sai, con lỡ phụ công
Thân con, đành vậy đau lòng mẹ cha…
Còn mẹ con khỏi bơ vơ
Vắng mẹ, rồi biết trông chờ vào ai
Thời gian cải tạo còn dài
Còn mẹ còn chốn một mai đi về
Mái tranh quê, bát cơm quê
Hè đi tròn bóng, Xuân về đơm bông
… Chiều nay trời cũng khóc thầm
Vời trông bóng mẹ khuất trong bóng chiều"

Thư gửi vợ

"Tết này nữa, trọn ba năm
Chân trời anh đành nuốt lệ thầm
Em nơi góc bể ôm cay đắng
Tình đang nồng thắm hóa tình câm
Xuân sắc đầy căng, thành vô vị
Rực rỡ… kể gì khi vắng nhau
Còn bao thương nhớ trong tâm trí
Nén chặt! Tim mình thêm nhói đau!
Chẳng dám cầu xin em ở lại
Trăm đường nào biết một con đường
Mười hai bến nước… nào trong đục?
Biết có gặp người thực lòng thương?
Nếu theo duyên mới mà hạnh phúc
Trăm xót ngàn thương… cũng cam lòng
Chỉ e đò lại sang bến đục
Em lại ra về, tay trắng không…
Giáng sinh đang đến cùng thương nhớ
Chuông chiều văng vẳng cuối trời xa
Tiếng chuông cầu nguyện chuông nhắc nhở
Chuông nguyện hồn người hay hồn ta…"

Gửi cho em

"Gửi cho em niềm vui
Anh thấy mình giả tạo
Gửi cho em nỗi buồn
E đời thêm giông bão
Ngỏ cùng em lời hứa
Giọt máu thắm đừng phai
Đường đời nhiều trắc trở
Dòng tháng năm thì dài
Biết gửi gì phương ấy
Cho tình yêu vẹn tròn?
Đành cầm lời im lặng
Lòng người bớt héo hon".

Thi hứng

"Chẳng cứ phải mây lang thang
Không thân nước chảy cũng mang phận bèo
Thung dung với cái phận nghèo
Thuyền thơ cùng một mái chèo tình si
Sinh là chi, tử là chi
Những mong để lại chút gì trong nhau
Ngày sau… biết có dài lâu
Ai người vật vã mưu cầu lợi danh?”

Lập đông 2008


"Thu tàn nắng trở vào Đông

Người theo con sáo sang sông với người

Vàng theo những xác lá rơi

Cùng dăm cánh bướm bên trời ngẩn ngơ

Gió đi bước bước thẫn thờ

Con chim đang hót… bất ngờ… lại thôi

Treo nghiêng mấy dải nắng trời…

Ban mai buồn




Ban mai xanh đến nghẹn ngào


Có tia nắng lạc rơi vào tim tôi


Giọt sương lặng lẽ đơn côi


Hay là nước mắt của người đi xa


Đi tìm kỷ niệm hôm qua


Người đâu chẳng thấy , cỏ hoa ngậm ngùi


Riêng tôi với lại ....một tôi


Một ban mai với một trời nhớ thương !