Thứ Tư, 27 tháng 2, 2008

kizme_126

Con lạy thầy. Con van cô. Chấm dễ dễ. Không cần nhiều. Năm điểm thôi. Đâu có khó. Phải không thầy. Sẽ làm được. Thầy chấm hơn. Con cám ơn. Thầy chấm ít. Thầy được gì ? Chẳng gì cả. Con thi rớt. Phải thi lại. Lại gặp nhau. Thầy lại cực. Phải chấm nữa. Cực thầy thôi. Con ko muốn. Thấy thầy cực. Thế nên thầy. Chấm đậu nhá. >_<

cobesatthu85

Khi còn bé, nghĩ biết đi là thành công. 18 tuổi mới thấy, biết đi xe máy mới là thành công. Khi còn là học sinh, cứ nghĩ vào Đại học làm sinh viên là thành công, bây giờ mới thấy ra trường được mới là thành công. Khi chưa yêu, cứ nghĩ yêu là sẽ hạnh phúc, yêu rồi mới thấy, hạnh phúc phải là yêu duoc người mình yêu. Khi nghèo, cứ nghĩ chỉ cần có tiền là có tất, có tiền rồi mới hay tiền không là tất cả. Khi còn sống, cứ nghĩ chết là hết, chết rồi mới thấy… ừ… hết thật…! Hãy làm cho ngày hôm nay tốt đẹp hơn! Have a nice day

Tu Oanh

Sau một hồi hàn huyên bố nàng mới thăm dò tính tình chàng trai: Nếu bây giờ có 1 túi tiền và 1 túi đạo đức rơi trên đường thì anh nhặt túi nào? Cháu nhặt túi tiền - chàng trai nhanh nhảu trả lời. Với vẻ mặt thất vọng, bố cô gái nói: Tôi biết ngay mà, các anh các chị bây giờ coi tiền là trên hết, ngay cả đạo đức cũng chẳng coi vào đâu. Nếu là tôi thì tôi sẽ nhặt túi đạo đức. Chàng trai vớt vát để lấy lòng bố nàng: Vâng, kể ra cháu nghĩ cái này cũng tùy thôi, không nhất thiết là nhặt túi tiền. Ai thiếu cái gì thì nhặt cái đó