Thứ Hai, 19 tháng 11, 2007

Nhớ

Default


Sao hoa sữa cứ nồng nàn đến thế?
Chẳng bao giờ xa cách mùa thu...

Cuối thu buồn, chông chênh cơn rét lạ
Con đường chiều heo hút nắng hanh hao
Góc phố nhỏ co mình đơn độc thế
Bỗng rộng dài khi nỗi nhớ mênh mang
Phố nhớ em trống vắng cả không gian
Lá vàng rơi bay trong chiều vụn vỡ
Gió xào xạc thì thầm như nhắc nhở
Dấu chân người mùa cũ còn hằn in...
Em biết không, hoa sữa vẫn vẹn nguyên
Dù không sắc nhưng hương nồng nàn mãi
Hương sữa thơm cho thu thành huyền thoại
Hương trong mùa thơm như thể yêu nhau
Anh xa em chẳng hiểu được tại sao?
Giấc mộng yêu tan như là sương khói
Để giờ đây thu băn khoăn tự hỏi
Sao hoa còn mà anh lại xa xôi...

Không có nhận xét nào: