Thơ anh buồn
Như lá đổ chiều thu .
Sầu man mác
Tựa mưa dầm đêm tối .
Cớ vì sao
Thơ lại buồn đến tội .
Khi tuổi đời
Mình chỉ mới đôi mươi .
Vui lên anh
Cố nhoẻn nụ môi cười .
Hãy nhìn đời
Vẽ vào thơ cái đẹp .
Chuyện buồn đau
Thôi chôn vùi ngõ hẹp .
Ngước bầu trời
Đêm lấp lánh ngàn sao .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét